Thơ: Kính Dâng Hương Hồn Mẹ - Sơn Trà


( Viết trong ngày Mẹ từ giả cõi trần 18-12-2011)

Mẹ đã mất con ở nơi xa xứ
Ước gì về được đội mảnh khăn tang
Nói đôi câu để cảm tạ họ hàng
Khóc vài tiếng, tỏ ra con chí hiếu.

Chín ba tuổi, một cuộc đời bận bịu
Tám đứa con, lo liệu chuyện học hành
Mẹ gánh con đi, không tản lạc buổi chiến tranh
Nhưng chẳng sum họp khi hòa bình trở lại.

Đứa lên núi học khôn khi ở trạị
Đứa ở nhà lỡ dại..chạy ra khơi
Biển mù tăm, ánh sáng ở cuối đời
Cháu nội ngoại chưa hiểu đời.. biển khổ!

Đời của Mẹ nhiều sóng rền thác đổ
Nay được về trong ngôi mộ bình yên
Đồi uy nghi, hổ phục giữa thiên nhiên
Nơi vĩnh cữu, mẹ tìm miền an lạc.

Mẹ đã mất nhưng linh hồn không mất
Còn vĩnh hằng trong cõi thật chơn như
Gương hy sinh cùng với sự nhơn từ
Ở mãi mãi với năm tư ( 54) con cháu chắt.

Mẹ đã mất, con còn nơi xa lắc
Không chạy về để quỳ gối dâng hương
Nước mắt khô, ước gì khóc bình thường
Để giải tỏa nỗi đau thương ly biệt.


Sơn Trà
Chủ đề: ,

0 comments

Lên đầu trang